Ai Đức Mông cuối cùng bị mời ra khỏi phòng bằng cửa sổ.
Khi rơi tự do từ tầng hai xuống, trong lòng ngực anh ta còn ôm bảng chữ mẫu ướt nhẹp.
Hách Nhĩ Mạn đứng ở cửa sổ tầng hai, ấu long màu vàng kim đứng trong lòng bàn tay anh, móng vuốt đỡ nhẹ đầu ngón tay, thò đầu tìm kiếm Ai Đức Mông.
Đối với Long tộc mà nói, độ cao này chẳng khác gì việc ngã sấp mặt hoặc ngã nhào đầu xuống đất. Nằm một lát, tự khắc chúng có thể đứng dậy, huống chi Ai Đức Mông lại còn lợi dụng eo thon ở giữa tầng một và tầng hai để lấy đà, khéo léo xoay người rồi nhẹ nhàng đáp xuống đất.
Dù vậy, động tác khi tiếp đất vẫn khiến anh ta nhăn mặt vì đau.
Hách Nhĩ Mạn quả thực không hề khách sáo với anh ta một chút nào.
Ai Đức Mông chống tay lên eo, quay đầu chào hỏi ấu long: "Tiểu Ôn Nghênh yên tâm, những tờ giấy luyện chữ này tôi nhất định sẽ phục hồi lại nguyên vẹn, khôi phục y như lúc cậu vừa viết xong."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play