Sau khi tinh thần lực hao hết, phản công luôn mệt hơn ngày thường một chút.
Ôn Nghênh bị Hách Nhĩ Mạn lôi từ trên giường dậy, khoác tạm chiếc áo choàng sửa sang lại, lúc này mắt vẫn chưa mở.
Vừa bước lên phi hành khí, tiếng động cơ gầm rú khiến cậu vô thức cuộn tròn móng vuốt.
Hách Nhĩ Mạn đặt tay lên vai cậu, nhẹ nhàng ôm lấy thân hình nhỏ bé.
Ôn Nghênh ngẩng đầu, cọ cọ vào áo choàng của anh, lười biếng cất tiếng: "Chào buổi sáng…"
Đại điển Sùng Minh bắt đầu với nghi thức tế bái, Ôn Nghênh là ấu long, không cần tham gia vào hàng ngũ tế bái, nên ngủ thêm một chút cũng chẳng sao. Dù không ngủ được, cậu cũng chỉ lặng lẽ tựa vào vai Hách Nhĩ Mạn, chi bằng ngủ để hồi phục tinh thần lực.
Hách Nhĩ Mạn dùng ngón tay đẩy mũ áo choàng lên, lòng bàn tay xoa nhẹ lên trán cậu, vỗ về như đang dỗ dành: "Ngủ tiếp đi, đến nơi anh gọi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play