Dựa theo chỉ thị của Trang Lạc, chuyện cần làm bây giờ chính là đi tới chỗ thông thoáng để bắt tín hiệu tốt hơn một chút.
Hành lang trường học vừa đen vừa dài, chỉ có ánh đèn ảm đạm phía xa, cũng may Lâm Chiếu Hạc từng sống ở đây ba năm nên nương theo ánh đèn mờ cuối cùng cũng đi xuống được. Cậu muốn đi đến sân tập nhất định phải đi qua bậc thang xuống tầng một, sau đó vòng qua một hồ nước nhỏ trồng hoa sen và thư viện mới có thể đến sân tập phía sau tòa dạy học.
Các học sinh ngồi ngay ngắn đọc bài trong lớp đã không thấy đâu, bọn họ đã biến mất theo ánh trăng sáng ngời. Khung cảnh ấm áp trong trí nhớ dần phai nhạt, bức ảnh hạnh phúc biến thành ngôi mộ trắng đen, trong không khí tràn ngập thứ mùi ẩm ướt buồn nôn giống như mùi quần áo phơi còn ẩm ngày mưa khiến người ta không thoải mái.
Vì vừa nãy đánh nhau với Lâm Yên nên ba lô chất đầy đồ đạc của Lâm Chiếu Hạc đã bị lạc mất, cậu dùng sức quá nhiều nên không thể tiếp tục giữ trạng thái biến thân được, chỉ có thể yếu ớt vịn tường tiến về trước.
Lâm Chiếu Hạc sợ xung quanh có thứ gì đó nên không dám phát ra tiếng hoặc đi quá nhanh, chỉ có thể cẩn thận bước đi xuống bậc thang.
Cách đầu cầu thang càng gần khung cảnh càng sáng hơn một chút, toàn bộ hành lang đen tối chỉ có một cái đèn nhỏ ở cửa cầu thang, cố gắng chiếu sáng xung quanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT