Anh ta ôm mặt, cúi người, ngồi xổm xuống đất lẩm bẩm: “Chết nhiều dị năng giả như vậy, tôi biết ăn nói thế nào với cấp trên đây...”
Đang che mặt khóc lóc thảm thiết thì Vi Trúc từ ngoài bước vào, nhìn thấy cảnh tượng này: “Ơ? Chuyện gì thế này? Sao lại còn khóc nữa?”
Cô ta ngồi xổm xuống, định bụng an ủi Nguyễn Chu Vi, không ngờ vai anh ta khẽ run lên, Vi Trúc khựng lại: “Ngu ngốc.”
Nguyễn Chu Vi cúi đầu không nhịn được cười, thấy cô ta đến, liền vỗ tay: “Chết tốt lắm, tôi lại có thêm cơ thể dị năng giả để làm thí nghiệm rồi, khiêng hết những người này vào phòng thí nghiệm cho tôi, lát nữa tôi sẽ đến giải phẫu...”
“Má ơi! Anh Chu có phải hơi quá đáng rồi không, chúng tôi còn chưa chết đâu, có phải anh đã sớm nhắm vào cơ thể chúng tôi, nóng lòng muốn lôi chúng tôi ra giải phẫu làm thí nghiệm rồi đúng không?”
“Chính xác! Anh Chu thật sự hơi tàn nhẫn vô tình rồi đấy, dù sao bình thường chúng ta cũng là đồng nghiệp mà, nói giải phẫu là giải phẫu luôn sao?”
“Anh Chu! Em còn chưa chết đâu! Chóng mặt quá, vừa nãy ngất xỉu mất!”
Vi Trúc đảo mắt: “Anh ta không phải lúc nào cũng vậy sao? Người muốn giải phẫu nhất chính là đội trưởng Hạ đấy.”
Nguyễn Chu Vi cười đầy gian xảo: “Nói thế là không đúng rồi, đội trưởng Hạ là dị năng giả cấp đặc biệt hiếm có, nếu có thể giải phẫu nghiên cứu, biết đâu tôi còn có thể nghiên cứu ra được loại thuốc khiến dị năng giả cấp một đều tiến hóa thành cấp đặc biệt, đó là việc tạo phúc cho nhân loại, tốt cho tôi, tốt cho anh ấy, tốt cho tất cả mọi người...”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play