Thẩm Tế Sơ hít sâu một hơi: “Vậy các người nói cho tôi biết, chuyện này, thì có liên quan gì đến váy của tôi?”
“... Nhưng mà cô ấy chính là bởi vì mặc váy của cô cho nên…”
“Trước hết, tôi muốn đính chính một chút, cô ta đó không gọi là mượn mặc, không có sự đồng ý của tôi mà lấy đi đồ của tôi, đó gọi là trộm. Cô ta đó là hành vi ăn trộm.” Thẩm Tế Sơ mở miệng: “Mấy người không có não, không có năng lực phán đoán của riêng mình hay sao? Đổ hết trách nhiệm lên một chiếc váy, rốt cuộc là các người thật sự ngu ngốc hay đang giả ngu, cho rằng dùng cách này là có thể đuổi tôi ra khỏi căn cứ sao?”
Đám phụ nữ cúi đầu, không ai nói gì nữa.
Trong lòng bọn họ kỳ thực đều tự hiểu rõ.
Chỉ là một chiếc váy, nó và chủ nhân của nó đều không phải là tội đầu sỏ.
Tham lam và ham hư vinh mới là.
Nếu Trương Ngọc Mẫn không trộm váy, không mặc chiếc váy xinh đẹp lòe loẹt kia đến sân tập của các dị năng giả hết thăm dò lại khiêu khích trắng trợn… thì cô ta đã không có kết cục như ngày hôm nay.
Sân tập của dị năng giả là bí mật của căn cứ, không có mệnh lệnh và thân phận trong quân đoàn, người ngoài không được tự ý ra vào, vậy mà cô ta lại cố tình chạy đến đó…

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play