Nguyễn Chu Vi giải thích: “Nơi này là ngoài trời, lại còn là trong rừng, đâu có nhiều chất dinh dưỡng để tiêm cho chúng ta? Không còn cách nào khác, đành phải đến ăn cơm, em không thấy xung quanh còn rất nhiều người đến ăn cơm sao?”
“Thấy rồi.”
“Vậy thì được rồi, thời gian này mọi người đều không tiêm chất dinh dưỡng, xét cho cùng vẫn là con người, đã là con người thì không thể không ăn cơm.”
“Tốt lắm, cuối cùng cũng có chút sức sống.”
Nguyễn Chu Vi cười khẩy: “ chẳng lẽ không ăn cơm thì không có sức sống sao? Bình thường chúng ta giống như người chết sao?”
“Xác sống.”
Nguyễn Chu Vi bị cô chọc cười: “Đúng là em nghĩ ra được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT