Muốn gặp Lạc Nhất Nhiên.
Từ ô cửa sổ nhỏ của nhà tù nhìn ra ngoài, có thể thấy một nhánh cây xanh vươn ra dưới ánh mặt trời.
Cảnh tượng này rất giống với ô cửa sổ nhỏ duy nhất trong căn phòng tối thời thơ ấu của cậu ta, nơi ánh sáng có thể lọt vào. Hạ Lãng ngẩng đầu lên như một khúc gỗ, chăm chú nhìn—
Lúc nhỏ, Lạc Nhất Nhiên từng xuất hiện bên ngoài ô cửa sổ của căn phòng tối đó, nhưng bây giờ, cậu sẽ không xuất hiện bên ngoài ô cửa sổ của nhà tù này.
Khi trời gần sáng, những kẻ mặc áo choàng đen trốn ngục đều đã quay trở lại. Người tuần tra mới đến không lâu đứng bên ngoài cửa nhìn Hạ Lãng, dường như nghi ngờ rằng nhà tù trước đây có người này hay không?
Ban đêm ở Thủy Thành không được phép ra ngoài, vậy nên mỗi ngày, khi trời tối, những người tuần tra đều tự nhốt mình trong nhà, còn một số người trong nhà tù thì khoác áo choàng đen, quang minh chính đại rời đi.
Giờ đây, Hạ Lãng đã biết ban đêm ở Thủy Thành không thể ra ngoài, suy ra những kẻ đi ra đó không phải con người.
Thế nên, cậu ta giữ khoảng cách với những kẻ trong nhà tù trông giống như những con rối bị giật dây kia.
Người đã cứu cậu ta nói rằng sẽ đưa cậu ta đi gặp Lạc Nhất Nhiên, nhưng cậu ta đã gắng gượng cả ngày mà vẫn không thấy bóng dáng cậu. Vì vậy, vào đêm hôm sau, cậu ta bám theo đám người khoác áo choàng đen định rời đi, quyết định tự mình đi tìm Lạc Nhất Nhiên.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play