Qua một chút thời gian để giải thích cho Hạ Lãng, Hạ Lãng xấu hổ gãi đầu, cậu ta thường nghiêng đầu ngắm Lạc Nhất Nhiên, sau đó lại xem vẻ ngốc nghếch bại trận trong ánh mắt của cậu.
Hạ Lãng đột nhiên cũng có chút hoài nghi chỉ số thông minh của chính mình — nam và nam căn bản không có khả năng sinh con mà! Cậu ta không hiểu sao lại nghĩ như vậy.
Bất quá, Lạc Nhất Nhiên đã trở lại.
Hạ Lãng có chút phấn khởi, tuy mình vẫn không nhớ rõ cậu, nhưng cũng thật sự đợi lâu như vậy, nên cậu ta áp xuống sự xấu hổ phạm phải, ngại ngùng hỏi: “Tôi, tôi nấu chút cháo, các anh có muốn ăn không?”
Duy Á lau lau khóe mắt cười ra nước mắt, nói: “Đủ ăn sao?”
Hạ Lãng ngồi rất ngoan ngoãn, hai tay thành thật đặt trên đầu gối: “Đủ, tôi nghĩ mọi người nên ăn nhiều chút.”
Vì vậy Duy Á hoan hô một tiếng rồi chạy vào bếp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play