Đau đớn là thứ khó lòng quen được.
Nhưng Ảo thuật gia đã quen rồi.
Bởi vì ngay cả khi cơ thể hắn ở trạng thái tốt nhất thì cũng luôn mang theo thương tích.
Hiện tại, chẳng qua chỉ là đau hơn mà thôi.
Ảo thuật gia men theo con đường núi, từng bước từng bước bước vào trong sương mù dày đặc. Sau một thoáng yên tĩnh ngắn ngủi, cảnh vật trước mắt dần trở nên rõ ràng, ánh sáng lờ mờ soi rọi khung cảnh phía trước.
Ảo thuật gia nhìn về phía tòa thành được bao quanh và cánh cổng lớn, phía trên cánh cổng nâu đỏ, một chữ thành được viết đầy khí phách và uy nghiêm.
Dưới chân thành, có hai người giấy một đỏ một trắng đứng canh giữ ở cổng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT