“Lạc Nhất Nhiên——”
Âm thanh vang lên từ phía dưới mang theo chút khàn khàn, nhưng lại vô cùng rõ ràng, khiến Lạc Nhất Nhiên lập tức nhìn thẳng vào ánh mắt của Viên Mặc.
Ký ức hỗn loạn dần dần tan biến, Lạc Nhất Nhiên hơi cúi đầu, khóe miệng theo thói quen khẽ nhếch lên.
——Không được khóc?
Cậu vốn dĩ chưa từng khóc bao giờ.
Dù sao đến tận bây giờ cậu đã chứng kiến quá nhiều người rời đi, hiểu rõ bản thân chẳng thể giữ lại được ai, đối với cậu, điều đó đã trở thành chuyện vô cùng bình thường và quen thuộc.
Lạc Nhất Nhiên đứng dậy——chỉ là, những ký ức có liên quan đến họ, mỗi lần nhớ lại, đều khiến trà sữa trở nên đắng chát, ánh nắng trở nên lạnh lẽo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT