“Ồ, vậy anh rể thì sao?” Bạch Đào hỏi.
Bạch Thúy thở dài, nói: “Chồng chị cũng hơi bấp bênh, bên cung ứng của hợp tác xã chính là ‘Một củ cải, một cái hố’”.
“Không giống như nhà máy dệt, công việc của hợp tác xã rất hấp dẫn. Nếu được tuyển chính thức thì giống như có được một bát cơm sắt vậy.”
“Việc trở thành nhân viên chính thức không dễ dàng, chồng chị làm nhân viên mua hàng ở bộ phận mua sắm của hợp tác xã.”
“Mặc dù là nhân viên tạm thời nhưng chồng chị cũng không dám để mất, cứ từ từ làm vậy.”
“Họ làm công việc mua hàng thì phải thường xuyên đi mua hàng hóa ở khắp nơi. Gần thì tám mươi, một trăm dặm. Xa thì phải đi tàu hỏa, đi xe ô tô, chạy Đông chạy Tây, trong gió mưa. Đôi khi bận rộn đến mức không ăn được một bữa cơm nóng.”
“Anh rể cũng rất vất vả.” Bạch Đào nghĩ cũng đúng, thời đại này không giống như thời sau mà có đủ loại ứng dụng mua sắm, chủng loại nhiều đến mức không biết chọn loại nào, vô cùng thuận tiện cho việc gửi hàng đi khắp nơi trên trời dưới đất.
Bây giờ là thời kỳ kinh tế kế hoạch, vật tư khan hiếm. Việc bán hàng của cung tiêu xã hoàn toàn dựa vào nhân viên mua sắm đi mua hàng bên ngoài.
“Ai nói không đúng chứ! Tuy nhiên, bên trong cũng có chút lợi nhuận. Nếu chỉ dựa vào lương của hai nhân viên tạm thời của bọn chị thì không nuôi được con cái. Anh rể em sẽ làm thêm hai năm nữa. Nếu thành tích tốt, nguồn hàng ổn định thì mới có hy vọng được tuyển chính thức.” Bạch Thúy nói.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play