Lý Thời tiễn hai người Cố Tranh và Bạch Đào ra cửa, nhìn theo bóng lưng rời đi của hai người họ mà trong lòng anh ấy vô cùng ngạc nhiên. Thì ra Tiểu Cố này lại là người say mê vợ mình như thế! Vợ của Tiểu Cố đã lớn như vậy, cũng không phải trẻ con nữa, thế mà không tự mình đi về nhà, vẫn phải để Tiểu Cố đưa về nhà, mà nhà của anh ấy và nhà của Tiểu Cố lại cùng thuộc một khu, tuy có hơi xa nhưng lại xa đến mức nào chứ? Cũng đâu phải ra khỏi khu nhà ở.
Chờ cho đến khi không nhìn thấy bóng dáng của Cố Tranh và Bạch Đào đâu nữa, Lý Thời mới nhấc chân đi làm.
Cố Tranh không hề hay biết sau lưng mình, Lý Thời lại dán cho anh cái nhãn ‘say mê vợ’.
Thế nhưng nếu biết, chắc chắn anh sẽ hỏi Lý Thời rằng thế nào gọi là anh say mê vợ mình chứ? Anh vốn dĩ chính là như thế, vợ anh thơm mát, mềm mại, chẳng phải là một bảo bối sao?
Đưa Bạch Đào về đến nhà thì Cố Tranh mới đạp xe đi làm.
Bởi vì Bạch Đào nhìn thấy vợ của Lý Thời không có người giúp đỡ và chăm sóc trong thời gian ở cữ như thế quả thật rất khó khăn.
Cho nên vừa về đến nhà Bạch Đào lập tức bám chặt mẹ Cố, cô mềm giọng nói: “Mẹ biết không, Lý Thời phải đi làm, trong nhà cũng không có người lớn nào giúp đỡ vợ anh ấy, chỉ có hai đứa con của họ hỗ trợ nấu cơm. Trong ba đứa bé nhà chúng ta, mỗi đứa còn nặng hơn bốn cân, thế mà mấy đứa bé kia nhà Lý Thời cũng chỉ nặng bốn cân, con nhìn thấy vợ của Lý Thời thật sự quá vất vả rồi, mẹ à, con chưa nhìn thấy thì không biết, bây giờ thấy tình hình của vợ Lý Thời thì mới biết con ở bên này có mẹ hỗ trợ đúng là quá hạnh phúc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT