Bạch Đào cũng không nấu ăn nữa, dù sao đây cũng là tấm lòng của mẹ Cố.
Sợi mì được làm bằng tay nên rất dai.
Ăn tối xong, Bạch Đào rửa sạch bát, cô chậm rãi đi đến sân viện phía trước để trả bát.
Ở bên ngoài, thím Hồ đang dắt Tiểu Bảo đi dạo.
Nhìn thấy Bạch Đào, thím Hồ nói: “Đào Tử đã ăn cơm chưa?”
“Cháu ăn rồi? Thím ăn cơm chưa?” Thật là đáng mừng, cuối cùng cô cũng có được một cái tên trong miệng thím Hồ.
Chứ không phải vợ của Cố Tranh, người nhà nào đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play