Trần Ngọc rất muốn tìm ra nhân sâm, mặc dù lúc này nhân sâm còn hơi nhỏ, không mong có thể bán được hơn hai ngàn đồng, chỉ cần bán được khoảng một ngàn đồng cũng rất tốt rồi.
Nghĩ đến đây, trong mắt Trần Ngọc lóe lên sự cuồng nhiệt.
Rốt cuộc người kia đã đào được nhân sâm ở đâu? Cô ta không thể nào biết được điều này.
Nhưng cũng chỉ có thể tìm được ở trên núi mà thôi.
Hai ngày nay Trần Ngọc liên tục lên núi tìm kiếm mà chưa thấy, mỗi ngày chỉ hái được một số rau dại và củi mang về.
Lâm sản cũng đã bị các thôn dân vơ vét không còn gì nên mỗi lần thu hoạch được đều rất ít. Trần Ngọc nhìn thấy ánh mắt của cha mẹ nhìn cô ta không còn kiên nhẫn nữa rồi, không cho cô ta thêm nhiều thời gian nữa.
Sau khi Trần Ngọc ra khỏi nhà, cha của Trần Ngọc là Trần Tứ bắt đầu trừng mắt, dáng vẻ vô cùng bất mãn, hỏi mẹ của Trần Ngọc: “Đứa con gái chuyên gây họa của bà đi đâu rồi? Lại lên núi hái rau rừng, nhặt củi nữa rồi hả? Người ta lên núi đều cõng được hạt dẻ, quả phỉ gì đó trở về, bà xem con gái bà sinh đi! Lên núi cũng chỉ biết đào rau dại, nhặt củi! Tôi thiếu thốn chút rau dại hay củi đó lắm hả?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT