“Trần Xuân, cháu có đồng ý đi theo họ không? Nếu cháu không đồng ý thì mọi người trong thôn sẽ nghĩ cách giúp cháu.” Thím Hồ cao giọng nói. Thật ra có thể có cách gì đâu, bản thân bà ấy còn chưa nghĩ ra cách gì cơ mà.
“Đúng vậy, đúng vậy!” Thế nhưng đã có người phụ họa theo.
Trần Xuân run rẩy co mình lại, trong hốc mắt đã dâng tràn nước mắt nhưng đối diện với ánh mắt của mẹ mình, cô ấy cảm thấy mình gả đi có lẽ còn tốt hơn là ở nhà, nhà mẹ đẻ của mình không khác gì một ổ sói hang hùm, cha mẹ cô ấy chỉ cần lễ cưới cao mà không thèm quan tâm dáng dấp đàng trai thế nào.
Tối thiểu nhà đàng trai này vẫn là gia đình trong sạch, trung thực, hiền hậu, Trần Ngọc đã ở nhà người ta náo loạn thành thế kia nhưng cũng chưa bị đánh cái nào.
“Cháu cảm ơn các bác, các thím! Em cảm ơn các chị dâu.”
Người khác ra mặt giúp cô ấy nhưng cô ấy không đứng lên thì ai cũng không giúp được.
Chỉ có thể trơ mắt nhìn Trần Xuân đi theo đoàn người nhà trai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play