Năm giờ sáng ngày cưới thì thợ trang điểm đến tận nhà để làm kiểu tóc và trang điểm cho cô dâu. Tuyên Dụ ngồi ngủ gà ngủ gật trước gương trang điểm. Trần Tả Ninh dậy sớm cùng cô, bưng đến cho cô một tách cà phê.
Tuyên Dụ uống một nửa tách, lại ăn thêm nửa cái bánh sandwich, suýt làm bẩn lớp lót trắng tinh bên trong váy cưới. Cô vội rút giấy ra lau sạch, ngẩng đầu lên thì bắt gặp ánh mắt của Trần Tả Ninh đang ngồi đối diện, không nhịn được cười hỏi: “Nhìn chị làm gì thế?”
“Em thấy khó tin.” Ánh mắt Trần Tả Ninh lưu luyến trên gương mặt chị mình, “Hồi nhỏ chúng ta chơi trò gia đình, chị luôn thích đóng vai cô dâu, tấm voan trắng chị đội là do em dùng kéo cắt từ cái màn. Khi mẹ phát hiện cái màn bị rách, đã mắng chị em mình te tua.”
Tuyên Dụ cũng nhớ lại chuyện cũ, cười nói: “Chuyện xấu hổ mà em cũng nhớ rõ thật đấy.”
Trần Tả Ninh cười khẽ: “Em muốn đóng vai chú rể nhưng chị không chịu, cứ một hai bắt em diễn vai đứa em gái tiễn chị về nhà chồng. Có phải chị đã đoán trước được có ngày này nên đã diễn tập từ 20 năm trước phải không.”
“Nói linh tinh, hồi đó chị một lòng chỉ muốn lấy một anh đẹp trai, còn em thì trông ngoan quá.” Tuyên Dụ nói đùa, “Giờ có phải đã rất thành thạo rồi đúng không?”
“Tiếc là không có màn chắn cửa.” Trần Tả Ninh tiện tay lấy một chiếc bánh tart trứng bỏ vào miệng, “Đám cưới của hai người tổ chức đơn giản quá.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play