Ở một căn phòng cũ nát tại Ngô Châu vùng Tây Nam, bóng tối dày đặc như mực, không hề thấy ánh mặt trời.
Tống Tri Vị nằm bẹp trên nền đất, bên người bốc lên mùi tanh tưởi đến nghẹt thở. Dù đã quen với mùi này từ lâu, hắn vẫn không nhịn được mà nôn khan một trận. Nhưng vì đã lâu không có gì trong bụng, nôn cũng chỉ nôn ra toàn khí lạnh, mùi hôi lại theo vào cuống họng, khiến hắn càng thêm buồn nôn.
Hắn không còn sức lực, dựa người vào tường mà ngồi, đầu óc trống rỗng, chỉ còn hai chữ lặp đi lặp lại trong tâm trí: chết đi.
Hắn đã nghĩ đến chuyện tự vẫn.
Bởi cuộc sống như thế này, hắn không thể chịu nổi thêm một khắc nào nữa.
Nhưng ngay khi hắn đang định buông bỏ tất cả, âm thanh quen thuộc của hộp cơm rơi xuống lại vang lên. Hắn lập tức trườn đến, lảo đảo đưa tay mò vào lỗ hở tối tăm để kéo hộp cơm vào.
Hắn không nhìn thấy trong hộp có gì — nhưng ăn quen rồi, hắn biết rõ, vẫn là chiếc bánh màn thầu cứng như đá kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play