Tuyết bên ngoài càng lúc càng lớn.
Thọ lão phu nhân nắm chặt tấm chăn trên người, thở dài nói: “Năm đó, khi sư phụ con và Thái tử gặp chuyện, ta đã nhắm chặt cửa không vào cung để cầu xin cho họ… Sau này A Hổ và Nguyên Nương bị nhốt ở Đông Cung, ta cũng không đi thăm nom.”
Từ đó trở đi, bà rốt cuộc không bước chân ra khỏi cái sân này nữa.
Bà nhắm mắt nói: “Ta quả thật nợ họ, cho nên A Hổ và Nguyên Nương hận ta, ta cũng hiểu.”
Bà khẽ cười: “Đợi sau khi ta chết, bệ hạ chắc chắn sẽ sai con cháu đến đỡ quan tài cho ta, con giúp ta nói với A Hổ, nếu nó không muốn thì cũng đừng lộ ra mặt, bảo nó dùng tay áo che quan tài lại – chỉ cần đừng dùng tay trực tiếp chạm vào, thì cũng coi như không phải đỡ quan tài cho ta.”
Lan Sơn Quân nằm ở đầu giường đau đớn khóc lớn, Úc Thanh Ngô cũng không kìm được mà vào buồng trong, cùng Lan Sơn Quân quỳ xuống một chỗ, nghẹn ngào nói: “Người bảo thái y đến xem lại đi! Con và Sơn Quân thành thân, còn phải dập đầu lạy người nữa.”
Thọ lão phu nhân lắc đầu: “Tình trạng thân thể ta, ta còn không biết sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play