Giống như Lan Sơn Quân chưa từng hay biết, Úc Thanh Ngô thuở thiếu niên từng là một kẻ đa cảm, dễ khóc vì người khác, thì nàng cũng chẳng thể ngờ được, Tiền ma ma thuở son trẻ từng phải vì một lời hứa mà cúi đầu trước cả Hoàng đế.
Hiện giờ, lời hứa năm xưa lại bị Tiền ma ma đem ra dùng trên người đám Vương Khuê.
Lan Sơn Quân không khỏi tiếc nuối nói:
“Cũng chẳng đáng là bao.”
Tiền ma ma hôm nay mặc y phục mới tinh, bày ra cà tím và đậu que đã hấp chín, cầm xẻng đảo qua đảo lại trên chiếc chảo sắt, ép cho chúng dính lại thành một khối, sau đó rắc một lớp ớt khô thật dày lên để tăng hương vị. Bà vừa làm vừa cười:
“Có gì là đáng hay không đáng? Thế nào mới gọi là đáng? Ta chẳng lẽ còn phải đem cái lời hứa này đi đổi lấy tiền đồ với công danh gì đó hay sao? Ta là loại người nào chứ? Được dịp trút giận một phen, trong lòng thoải mái là đủ rồi.”
Lan Sơn Quân ngồi bên bếp lửa, sau khi cho củi vào xong thì chống cằm, nhìn Tiền ma ma mà bật cười:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play