Úc Thanh Ngô đã đồng ý giải quyết chuyện của phủ Văn Uyên hầu, thì nhất định phải làm cho trọn vẹn. Dù gì đây cũng là lần thứ hai Sơn Quân nhờ cậy hắn — lần trước là chuyện “điểm ánh mặt trời” khiến nàng rơi nước mắt, thì lần này chí ít cũng phải khiến nàng bật cười mới được.
Vì vậy, hắn suy tính kỹ càng suốt mấy ngày, sắp xếp đâu ra đấy, rồi chọn thời điểm thích hợp, một mình đến quán trà Cao Văn – nơi tụ họp của đám văn nhân yêu thơ thích chữ.
Quả nhiên, Văn Uyên hầu đang có mặt, cùng vài người ngồi bàn chuyện thư pháp. Úc Thanh Ngô chỉ ghé qua trò chuyện vài câu lấy lệ, sau đó chọn một chỗ thanh nhã gần đó ngồi xuống, gọi một bình trà rẻ tiền – ba văn tiền một bình. Thời buổi này bạc quý như vàng, hắn đâu nỡ tiêu xài, chỉ mong gom góp được chút nào hay chút ấy, mang về dâng cho Sơn Quân.
Hiện giờ hắn cũng coi như người có tiếng tăm, vừa vào cửa đã có người nhận ra. Có kẻ coi thường xuất thân và quá khứ của hắn, gọi hắn là “gia nô ba họ” — từng theo Ổ lão, rồi theo Hoàng thái tôn, giờ lại dính líu đến phe Thục đảng, bị xem là kẻ bè phái, làm ô uế thể diện giới văn nhân.
Dù vậy, vẫn có người muốn bám víu vào hắn để mưu lợi, thi nhau moi móc chuyện Thái Bộc Tự và việc nuôi ngựa giống.
Thái Bộc Tự đúng là không được lòng đám văn nhân. Úc Thanh Ngô chỉ nói vài câu, đám người ấy đã vội vàng chuồn hết, sợ bị hắn lôi kéo đến nuôi ngựa thật.
Hắn cũng chẳng để tâm, cứ thong thả uống trà. Uống xong, hắn gọi tiểu nhị:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT