Lan Sơn Quân lập tức liên hệ chuyện này với việc nàng bị đưa đến Hoài Lăng.
Đó là thói quen nàng hình thành giữa chốn tối tăm vô tận.
Những đêm dài đằng đẵng, nàng luôn lật đi lật lại trong lòng những chuyện đã xảy ra, nhớ về những người từng gặp, nghiền ngẫm hàng nghìn lần, rồi từ đó suy đoán liệu họ có liên quan gì đến việc nàng bị cuốn vào vòng lao lý hay không.
Thế nhưng, nàng chưa bao giờ nghi ngờ lão hòa thượng.
Lão hòa thượng đã qua đời trước khi nàng đến Lạc Dương, mà từ lúc nàng bị giam lại cũng đã mười bốn năm trôi qua. Chừng ấy thời gian đủ để mọi thứ đổi thay, chỉ có lão hòa thượng dường như đã bị năm tháng che lấp, chẳng hề liên quan gì đến chuyện này.
Vậy nên, dù bây giờ nghĩ lại, có vài điểm đáng ngờ —— như thái độ kỳ lạ của lão đối với việc nàng đọc sách viết chữ —— nhưng ngẫm kỹ, cũng có thể coi là sự từng trải của bậc tiền bối.
Nàng hiểu được: Ở chốn thấp hèn, những kẻ từng chạm vào trí tuệ trong sách vở luôn là cái gai trong mắt người khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT