Để cho người Mạch gia khác, quan trọng là không để cho Dương gia biết bọn họ cũng đang lén lút làm món ăn này, đương nhiên là không thể mở sạp hàng ở huyện Cát Nham được.
Vậy nên chọn bến tàu huyện Lê Vân, nơi thôn của Mạch Ngũ và Tiểu Sơn thúc là tốt nhất.
Một là xa cả huyện Cát Nham và huyện Vĩnh Xương, hai là còn gần Phong Châu, bến tàu có nhiều thương nhân đến phủ thành Phong Châu, vậy thì khách hàng tiềm năng cũng nhiều, có thể âm thầm phát tài mà không dễ bị người ta phát hiện.
Trần Tiểu Sơn nghe bọn họ nói rõ ràng từng chút một, liền biết hai hậu sinh này đã lên kế hoạch chu đáo cho việc buôn bán bày hàng, hơn nữa họ mời hắn hợp tác, là bởi vì để ý đến tay nghề của hắn.
Phải nói là Trần Tiểu Sơn rất động tâm.
Chỉ là, nếu hắn đến huyện thành bày hàng, thì trong nhà sẽ không có ai chăm sóc, còn mấy chục mẫu ruộng nhà hắn, không thể bỏ bê không quản được.
Cộng thêm, mới chỉ nghe hai hậu sinh này nói hoa mỹ như vậy, nhỡ đâu mở quán nhỏ kia ra lại không kiếm được tiền thì sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play