Nha dịch ít bị cắn nhất, cầm bầu rượu uống một hớp, phun lên vết thương bị sói cắn đến lộ cả xương, tên quan sai bị thương kia cắn một cành cây trong miệng, cũng nhe răng nhếch mép, vẻ mặt dữ tợn, ánh mắt đỏ ngầu.
Lý giải quan nhanh chóng sơ cứu cho hắn xong, mới lấy thuốc trị thương mang theo người bôi lên, sau đó dùng vải áo trong xé ra băng bó lại.
Nhìn động tác có vẻ như hắn đã xem vết thương cho người khác nhiều rồi, xử lý vô cùng thuần thục, hơn nữa lúc ra ngoài chuẩn bị cũng rất đầy đủ, bên người thế mà còn mang theo thuốc trị thương thường dùng khi đi đường.
Đợi đến khi xử lý xong vết thương cho toàn bộ thuộc hạ, cả một bầu rượu cũng hết sạch, Lý giải quan mới hỏi: “Sao các ngươi lại chọc phải bầy sói?”
“Chúng ta đi theo hướng này, đi vào hai ba dặm, sau đó liền gặp phải bầy sói này.” Tên nha dịch sống sót nói.
“Ai biết trong đó lại có sói chứ? Hôm qua chúng ta lục soát núi cũng không có mà.”
“Chắc là do Phùng gia dẫn tới.”
“Phùng Đa Kim?” Lý giải quan ngẩn người, sau đó mới hiểu ra, sắc mặt càng thêm khó coi.
Cố Nhiễm đang giúp băng bó vết thương cho một nha dịch, nghe vậy động tác khựng lại, rồi lại tiếp tục.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT