“Đàm Bát gia cứ gọi ta là Cố Nhị Nương là được.” Cố Nhiễm nói.
“Ơ, sao có thể như vậy được? Hai nhi tử của ta đều đang làm công cho ngươi!”
Cố Nhiễm và Bùi Lục đều sững sờ, sau đó Cố Nhiễm khó hiểu: “Vừa rồi không phải ngươi còn nói…” Chưa đợi Đàm Bát gia giải thích, Cố Nhiễm đã lập tức hiểu ra, vườn quýt của nàng, chợt bừng tỉnh: “A, thì ra là vậy.”
Đàm Bát gia nghe vậy bèn cười ha hả.
Sau năm đầu tiên trồng cây quýt, đến mùa ra hoa thuận lợi, tuy trên đảo Đôn Tử có ong bướm, lại thêm gió sông, đương nhiên có thể thụ phấn, nếu không thì mấy cây quýt dại kia cũng chẳng thể nào kết trái, nhưng Cố Nhiễm vẫn bảo Triệu lão bá cùng những người khác mời thêm người nuôi ong lên đảo, gia tăng xác suất thụ phấn, như thế có thể nâng cao tỷ lệ kết trái.
Năm thứ hai cũng vậy.
Nhưng khi đó người được gọi đến không phải là người nuôi ong họ Đàm, giờ ngẫm lại, lúc nàng đến kinh thành, người nuôi ông mà Lục bá mời, có khi nào là nhi tử của Đàm Bát gia chăng?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT