Nếu như trước thôn Hạ Khê có một con đường đi thẳng ra Ô Giang, lại có cả bến đò để lên xuống thuyền, vậy chẳng phải cũng có thể giống như Đông Lâm Hương, từ từ tụ tập nhân khí, sau đó thúc đẩy thôn xóm phồn vinh hay sao?
“Nhưng mà, con đường đó, phải vào trong Chướng Khí Lâm đào bới, mà muốn ra bờ sông còn phải băng ngang qua Chướng Khí Lâm, cho dù không sợ mãnh thú trong rừng chạy ra, cũng sợ chướng khí bay ra ngoài!”
“Chuyện này, thôn trưởng, ta cảm thấy không thành vấn đề.”
Bây giờ trong thôn, Cố Nhiễm cũng coi như là một người có kiến thức rộng rãi, cho nên mới dám phổ cập cho thôn trưởng Ngô về nguyên nhân hình thành chướng khí, cuối cùng mới nói: “Con đường này mở ra, hơi thở hai bên lưu thông, sẽ rất ít có cơ hội hình thành chướng khí. Nếu như không yên tâm, có thể vào rừng hai bên đường, nhặt xác thú rừng bị thối rữa, đốn bớt cây cối, để cho rừng thông thoáng, nếu như nhìn thấy đầm lầy, cũng có thể lấp đầy nó, như vậy là giảm thiểu được nguyên nhân hình thành chướng khí rồi. Ta chẳng phải đã khai hoang trồng quýt trên đảo Đôn Tử hay sao? Trên đảo Đôn Tử bây giờ chướng khí giảm bớt, cũng là đạo lý này.”
Nói đến đảo Đôn Tử, thôn trưởng Ngô lập tức tin phục.
Cố Nhị nương này mua đảo Đôn Tử trồng quýt mới được bao lâu?
Không chỉ trồng được nhiều quýt như vậy, người trong thôn đều tranh nhau đến đảo của nàng làm thuê.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT