Dương đại thẩm vừa khóc vừa chạy về phía Chướng Khí Lâm.
“Mã thị, ngươi đừng có làm loạn nữa.” Thôn trưởng Ngô đang đau đầu, vội vàng chạy tới kéo Dương đại thẩm lại: “Hiện tại còn chưa biết Kim Linh nhà ngươi có chuyện hay không mà? Ngươi lại chạy vào đó nữa, ta kêu người đến tìm, là tìm ngươi hay tìm nó đây?”
“Tìm nó, tìm nó!” Dương đại thẩm lau nước mắt, cuối cùng cũng miễn cưỡng bình tĩnh lại.
“A nương, hai người làm sao vậy?” Lâm tam lang dẫn theo một đám đồng môn đến trước Chướng Khí Lâm xem cối xay gió quay, giờ phút này lại thấy a nương của mình cũng đến đây, lại còn thấy Dương đại thẩm đang khóc lóc.
“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
“Tiểu Triết, con...” Thôn trưởng Ngô nhìn nhi tử nhà mình và đám học trò vây quanh hắn, lời nói muốn kêu người vào rừng tìm kiếm cứ ấp úng mãi trong cổ họng, cuối cùng cũng không đành lòng nói ra, đành phải đổi lời: “Ngươi đi hỏi thăm các bá phụ trong thôn xem, nhị nha đầu Dương gia chạy vào rừng rồi, phải nhờ người vào rừng tìm nó về.”
“Vào Chướng Khí Lâm?” Thẩm nhị lang từng vào trong Chướng Khí Lâm một lần buột miệng nói: “Nàng ta không muốn sống nữa sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play