“Nha môn phủ Trịnh Châu ngay cả oan khuất của ngươi cũng có thể mượn gió Nữ Đế lên ngôi mà rửa oan, cứ tưởng rằng quan trường đã thanh liêm rồi, không ngờ, vẫn còn có quan lớn một tay che trời.” Cố Nhiễm thở dài: “Xem ra là ta đã nghĩ sai rồi.”
“Ngươi quả thực đã nghĩ sai rồi. Bất luận người ngồi ở ngôi vị cao nhất kia là Hoàng tử hay là Công chúa, người thật sự được hưởng lợi cũng chỉ có đám người quyền quý ở kinh thành mà thôi, còn với những kẻ làm quan có đặc quyền ở tầng lớp dưới, càng quen lợi dụng chỗ dựa ở triều đình để tác oai tác quái, đối với, những bách tính như hạt bụi như chúng ta này, cho dù là lang quân hay là nương tử, đều là những kẻ yếu thế, cũng vĩnh viễn không thể tránh khỏi một ngày có thể bị ức hiếp, nhục nhã.” Hứa Tam Lang cười khẩy, cảm thán.
Cố Nhiễm không nói gì.
Xét cho cùng, sự thật đã bày ra trước mắt.
“Nói đến kinh thành, gần đây xảy ra một chuyện lớn, mà nguồn cơn lại là ở huyện thành các người đấy, ngươi có nghe nói không?” Hứa Tam Lang chuyển chủ đề.
“Chuyện lớn gì?”
“Đỗ Giang, Đỗ đại nhân trong triều, bị Thánh thượng bắt giữ, cả nhà bị khép tội.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT