“Được, hoàn toàn không thành vấn đề.” Theo chế độ làm việc của đời trước, có thể làm năm ngày nghỉ hai ngày, Bùi Lục Nương đưa ra điều kiện này, đối với Cố Nhiễm mà nói là hợp lý, cho nên Cố Nhiễm lập tức đồng ý.
Thế là ngày hôm sau, Bùi Lục Nương tự mình trở về thôn Thanh Hòe.
Cố Nhiễm thì tiếp tục ở lại Tiểu Thố xử lý số măng đông mới đào về.
Nói là làm măng khô, nhưng kỳ thực lúc này không thích hợp, bởi vì không có nắng, mùa đông cũng không có nắng gắt, cho nên cất hết số măng để làm măng khô vào trong không gian, chỉ lấy số măng để bên ngoài quang minh chính đại mang về, để làm măng ngâm.
Măng ngâm có thể làm vị chua, cũng có thể làm vị cay, lựa chọn tuỳ theo khẩu vị mỗi người.
Đương nhiên, Cố Nhiễm muốn chuẩn bị tất cả các vị.
Lột bỏ lớp vỏ ngoài của măng, thái lát mỏng hay dày tùy theo sở thích, sau đó đun một nồi nước, cho một ít dầu ăn và muối vào nồi nước, tiếp đến cho măng đã thái lát vào nồi nước sôi luộc chín, sau đó vớt ra để ráo nước, rồi ngâm vào nước lạnh đã để nguội một lúc, có tác dụng khử vị chát của măng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT