Cố Nhiễm im lặng, không đồng tình với cách làm của Lâm nhị tẩu, nhưng dù sao cũng coi như đã đồng ý cho Bùi Lục Nương tá túc, vì vậy ngày hôm đó hái quýt xong, Cố Nhiễm và Lâm nhị tẩu rời khỏi núi, quả nhiên nhìn thấy Bùi Lục Nương đang đợi ở bên ngoài sơn trang, chỉ đành căng da đầu chào hỏi nàng ấy cùng lên xe bò nhà Lâm nhị tẩu, cùng nhau trở về thôn Hạ Khê.
Trên đường về, mặt trời đã khuất bóng, ánh chiều ta nhuộm cả thôn xóm thành một màu hoàng hôn.
Sau khi xe lừa dừng lại trước nhà thôn trưởng Ngô, Cố Nhiễm bèn dẫn Bùi Lục Nương xuống xe, trước khi hai người tạm biệt rời đi, Lâm nhị tẩu còn ra sức nháy mắt với Cố Nhiễm, Cố Nhiễm giả vờ như không thấy, dẫn Bùi Lục Nương đi về phía Tiểu Thố của mình.
Nhận thấy Bùi Lục Nương đang đánh giá những ngôi nhà nằm rải rác cách xa nhau, vẻ mặt phiền muộn, Cố Nhiễm còn ân cần nói cho nàng ấy biết chuyện Chướng Khí Lâm ở thôn Hạ Khê rất nguy hiểm, còn nhấn mạnh Tiểu Thố của mình ở gần Chướng Khí Lâm nhất.
Nhằm nhắc nhở Bùi Lục Nương, nơi nàng ở rất nguy hiểm, sau này không có việc gì thì tốt nhất nên ít đến thôn Hạ Khê, càng không nên thật lòng muốn gả cho tiểu thúc nhà Lâm nhị tẩu.
Bùi Lục Nương dừng lại trước Tiểu Thố, đợi Cố Nhiễm mở cửa, nhìn về phía Chướng Khí Lâm, dừng lại một lát rồi hỏi: “Vậy ngươi, ở đây, không nguy hiểm sao?”
“Haiz, có cách nào đâu? Ta bị đưa đến thôn này, cũng không còn nơi nào khác để đi, chỉ đành chấp nhận thôi!” Cố Nhiễm thở dài, thân bất do kỷ, chỉ đành sống tạm bợ, trước khi đẩy cửa còn liếc nhìn Bùi Lục Nương một cái: “Cho nên, nếu thôn Thanh Hòe tốt hơn thôn này, Lục Nương, ngươi phải biết trân trọng mới được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT