Sau khi giăng ba cái bẫy này xong, Cố Nhiễm thường hai ba ngày vào rừng một lần, đều là sau khi bán xong thạch đen ở huyện thành, sớm sớm thu dọn quầy hàng trở về kiểm tra.
Còn những con mồi săn được trong bẫy, ngoại trừ da lông, và những thứ Trịnh chưởng quầy đã nói trước là muốn mua, còn lại đều được nàng cất vào ô không gian số tám làm lương thực dự trữ.
Hôm nay đi chuyến này xem như thu hoạch được kha khá, bẫy được ba con thỏ rừng và một con gà rừng.
Cố Nhiễm phía trước vui mừng thu dọn con mồi, thì phía sau hai người của tiệm da lông Hòa Phong vẫn bám theo nàng từ xa, cũng chú ý tới động tác của nàng, nhìn nàng lần lượt bắt con mồi từ trong những cái bẫy ra, trong lòng không khỏi ganh tỵ.
Còn nói cái gì mà Đại Dữ Lâm này là Chướng Khí Lâm chứ, đây chẳng phải là không có chuyện gì sao?
Bảo sao mấy hôm trước Cố Nhị Nương đến tiệm Hòa Phong của bọn họ bán nhiều da lông như vậy, người khác đều sợ hãi trước nguy hiểm của chướng khí mà không dám đi vào, chỉ có nàng ra vào tự do, chẳng phải là sơn hào hải vị trong rừng này đều thuộc về một mình nàng sao?
Không được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT