Cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến cho dân số thôn Hạ Khê không đông đúc.
“Còn ngây ra đó làm gì? Nhanh, về nhà đi, thu dọn đồ đạc của ngươi đi, đóng kín cửa sổ lại, nếu thấy chướng khí bay về phía nhà ngươi, thì đừng ở đó nữa, lập tức đến nhà ta.” Thôn trưởng Ngô dùng sức vỗ vào cánh tay Cố Nhiễm, thúc giục: “Nhanh lên, muộn thì không kịp nữa đâu.”
Tiểu Thố của Cố Nhiễm là nơi gần Đại Dữ Lâm nhất, chướng khí tự nhiên sẽ xâm nhập vào nhà nàng nhanh nhất, cho nên trước khi chướng khí tiêu tán, không thể ở lại đó.
Cố Nhiễm vội vàng cầm cuốc chạy về phòng, thôn trưởng Ngô theo sau vào, giúp nàng đóng cửa sổ.
Cố Nhiễm cuống cuồng nhét y phục vào bọc, rồi lại nhớ đến đồ đạc trong phòng bếp, thấy thôn trưởng Ngô vẫn đang đóng cửa sổ chính đường cho mình, bèn chạy vội vào phòng bếp, đem số lương khô cùng gia vị, muối, tương, giấm cất trong đó, một hơi cất hết vào trong ô không gian số tám.
Mặc dù biết rõ nguyên lý của chướng khí, nhưng nếu chướng khí đã tràn vào phòng, đồ ăn bị nhiễm phải sợ là không ăn được nữa, cứ để trong phòng bếp cũng chỉ phí phạm, chi bằng cất vào trong không gian.
“Xong chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT