Chỗ Cố Nhiễm chỉ có duy nhất một cái sọt tre với một người, thế mà cũng phải nộp năm văn tiền.
Mà người ta thu tiền bạc cũng phải thôi, dù sao thành trấn cũng phồn hoa hơn Đông Lâm Hương nhiều, người đông, khách khứa cũng nhiều, thế thì buôn bán lời lãi hơn.
Nhìn thấy những người bán hàng rong gánh hàng đi qua rao bán nước uống rộn ràng, Cố Nhiễm không khỏi đỏ mắt.
Nhìn cái bến đò thành trấn này mà xem, biết bao nhiêu thương nhân qua lại, nếu nàng bán nước thanh thanh mai ở đây, một ngày chẳng biết bán được bao nhiêu bát, kiếm được bao nhiêu tiền?
Vừa đi vừa bực tức, nàng hạ sọt tre xuống, lấy thanh mai trong sọt ra, dựng một cái sạp nhỏ rồi rao bán.
Vì ghen tị, có kẻ thèm thuồng số thanh mai trong tay nàng, lúc hỏi giá, Cố Nhiễm bèn nâng giá thêm năm văn tiền, thành hai mươi lăm văn tiền một nắm nhỏ.
Kết quả vì quả ngon, nên bán hết veo trong nháy mắt, người trong thành trấn nào có để tâm đến mấy văn tiền nàng tăng giá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play