Đã bôi thuốc rồi, Cố Nhiễm liền chìa hai tay ra, để Bùi Lục Nương xử lý vết thương gần cổ tay.
Khi ngã xuống đất, người ta sẽ theo bản năng tự bảo vệ mình, đầu tiên là hai tay chống xuống đất, nên chỗ này cũng bị thương nhiều nhất.
Cố Nhiễm sợ ngày mai lên đường, vị quan sai kia thấy vết thương của nàng quá ít, cho là nàng bị thương không nặng, liền bảo Bùi Lục Nương xé thêm vài mảnh vải, quấn quanh hai cổ tay và lòng bàn tay, sau đó cũng quấn quanh trán một vòng, cứ như vậy, một bệnh nhân bị thương nặng đã xuất hiện.
“Ta muốn thay một bộ y phục.” Xử lý xong vết thương, Cố Nhiễm nói: “Ngươi có thể tiện tay giúp ta bôi thuốc lên vết thương trên người được không?”
Nói rồi, nàng cởi bỏ bộ đồ tù nhân bằng vải bông, còn muốn vén áo trung y lên thì bị Bùi Lục Nương vội vàng giữ lại, ấn xuống.
“Hả?” Cố Nhiễm khó hiểu nhìn nàng ấy.
“Ngươi... vết thương trên người... ngươi tự bôi đi... y phục... cũng tự thay.” Bùi Lục Nương ấp úng nói, nhét hũ thuốc mỡ vào tay nàng, sau đó xoay người thật nhanh: “Ta... ta giúp ngươi canh chừng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play