Cố Nhiễm cũng không có biện pháp, thịt khô là của Bùi Lục Nương, vậy đương nhiên nghe theo ý của nàng ấy, nàng thật sự cũng không muốn làm chuyện mượn đồ của người khác rồi lại hào phóng ban phát lòng tốt của mình, chỉ là trông thấy ánh mắt Mạch Hương nhìn qua thật sự đáng thương, nàng mới hỏi một câu như vậy.
Biết Bùi Lục Nương giữ đồ ăn, cũng biết Bùi Lục Nương cũng chỉ nguyện ý đem đồ ăn chia cho Cố Nhiễm, những phạm nhân cùng đường khác cũng dẹp bỏ tâm tư này.
Thế nhưng những phạm nhân khác nhốt chung trong nhà lao Nam Phượng không biết, nhìn thấy trên người Bùi Lục Nương và Cố Nhiễm thế mà giấu có thịt khô, trong đó có một nữ tù nhân có thân hình cường tráng, lập tức chen tới, hét lớn về phía hai người bọn họ: “Này, các ngươi thế mà còn có thể ăn được thịt, giao đồ ra đây, hiếu kính lão tổ tông của các ngươi một chút, về sau lão tổ tông sẽ che chở các ngươi.”
Bùi Lục Nương ngay cả một ánh mắt cũng không cho, tiếp tục gặm thịt khô kia.
Thịt thỏ vốn dĩ đã khô, nướng đến khô khan, vừa cứng vừa rắn chắc, phải tốn không ít công phu mới có thể ăn ra được hương vị.
Cố Nhiễm vốn cũng đang gặm thịt khô, nghe nữ tù nhân này hỏi như vậy, ngẩng đầu nhìn một lần.
Nữ tù nhân kia toàn thân sát khí, lại ỷ vào thân hình đều cao lớn hơn nữ tù nhân khác, hung thần ác sát không coi ai ra gì, nữ tù nhân khác đều theo bản năng lui sang một bên, sợ chọc phải phiền toái không cần thiết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play