Lý Tứ cũng cười toe toét, “Đi thôi, Cố Nhị Nương, tranh thủ trời chưa tối, mau lên, chờ bắt được thỏ về, tối nay có thịt ăn rồi.”
Cố Nhiễm thuận nước đẩy thuyền.
Vừa đi về phía sườn núi bên kia, vừa nói với Mạch đại thẩm và Lý Tứ cách phân biệt dấu vết của thỏ trên tuyết, nói chuyện một hồi đã đến gần chỗ bọn quan sai đang làm việc.
Theo như hệ thống Lộc Cộc vừa nói, không gian số mười, và những không gian khác mở khóa sau này, chỉ cần cách mục tiêu khoảng mười mét là có thể cất đồ vào, bất kể khối lượng lớn hay nhỏ.
Nàng không biết đống băng tuyết chắn đường núi này nhiều bao nhiêu, chắn đường đi bao xa, cho nên chỉ có thể đến gần sườn núi nhất có thể.
Hơn nữa, cũng không thể chuyển hết tuyết đọng và băng cứng đi trong một lần được, bằng không để cho đám quan sai và phạm nhân chứng kiến tuyết lở bất ngờ biến mất, sẽ tưởng là gặp quỷ.
Cố Nhiễm dự định ít nhất để lại khoảng ba mét tuyết đọng, chờ ngày mai đến lượt đội phạm nhân của của nàng đào tuyết, sẽ giả vờ là do Lý giải quan dẫn người đào thông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play