Nơi này giống như một nhà lao tối tăm tĩnh lặng, mùi ẩm mốc cùng mùi tử khí đan xen nồng nặc.
“Đa Phúc?” Nàng thử gọi một tiếng, không nghe thấy hồi đáp, trong lòng càng thêm hoảng loạn, nàng cất giọng lớn hơn: “Đa Phúc! Con có ở đây không?”
Không có lời hồi đáp, nhưng nàng đột nhiên ngửi thấy mùi sữa thoảng qua. Đó chính là mùi hương quen thuộc trên người Đa Phúc.
Lục Khinh Nhiễm gấp gáp lần theo mùi hương, rất nhanh liền chạm vào một cái đầu nhỏ, mềm mại, xù xì.
“Đa Phúc...” Giọng nàng run rẩy, không nén nổi xúc động.
“Mẫu thân ồn quá.”
Vật nhỏ trong tay cuối cùng cũng chịu lên tiếng, trái tim Lục Khinh Nhiễm như rơi từ trên cao xuống, cảm giác nhẹ nhõm trào dâng. Nàng vội nắm lấy tay con kéo nó vào lòng, cẩn thận sờ soạng từ đầu đến chân, cũng may không có vết thương nào trên người nó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play