Lục Khinh Nhiễm không ép buộc nhưng trong lòng nàng cũng không khỏi thận trọng.
Cho dù nàng là đại phu, trước khi xác định được cách thức lây nhiễm cụ thể thì cũng không dám khinh suất.
“Được rồi, ngươi vén tay áo lên để ta xem.” Nàng nhẫn nại khuyên nhủ.
Dương Trí do dự một lúc lâu cuối cùng vẫn làm theo. Tay áo vừa được kéo lên, những nốt đỏ lớn nhỏ hiện ra chi chít trên cổ tay gầy guộc, không chỉ trên cổ tay mà khắp người nó đều có những nốt đỏ. Một số đã lớn thậm chí rỉ máu và mủ, báo hiệu một loại bệnh đáng sợ.
“Sau khi mắc bệnh, ngươi còn có những triệu chứng nào khác không?”
“Lúc đầu phát sốt, sau đó toàn thân run rẩy. Khi những nốt này bắt đầu chảy mủ thì người sẽ mất dần ý thức...” Giọng nó run run, thân thể nhỏ bé co rúm lại như nhớ lại điều gì khủng khiếp. “Rồi… giống như người điên, cả ngày gào khóc. Hầu hết mọi người bắt đầu thối rữa từ mặt, mắt cũng lồi ra...”
Câu nói của Dương Trí khiến lòng Lục Khinh Nhiễm nặng trĩu, những gì nó mô tả về bệnh trạng sau cùng thật đáng sợ, nhưng nàng nhận thấy trên người Dương Trí đã mọc rất nhiều nốt đỏ, song trên mặt lại chưa xuất hiện. Có lẽ bệnh tình của nó chưa đến mức nghiêm trọng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play