“Sao ta lại sinh ra một đứa con gái bạc bẽo như ngươi chứ, phụ thân mất, nó không rơi một giọt nước mắt, mẫu thân không nơi nương tựa, nó liền bỏ mặc không quan tâm.” Nói rồi Bạch thị bắt đầu lau nước mắt.
Lão phu nhân ở bên cạnh an ủi: “Tâm nó cứng lắm, ta đã sớm nhìn ra rồi.”
“Mẫu thân, người đừng khóc nữa, người khóc con cũng thấy khó chịu.”
Ba người đối diện lại bắt đầu, Lục Khinh Nhiễm lười phản ứng, tiếp tục ăn cơm.
Tạ Tự tỏ vẻ khó chịu, nói mình đã dùng xong bữa rồi đứng dậy bỏ đi.
Lão phu nhân trách mắng Lục Khinh Nhiễm: “Ngươi xem, bữa cơm đang yên lành mà ngươi cứ muốn kiếm chuyện khiến mọi người đều mất vui!”
“Ta ăn xong rồi, mọi người cứ tự nhiên.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT