Ninh Sanh ghét nhất chính là mấy buổi huấn luyện phục hồi này.
Cậu phải giữ nguyên tư thế đứng thẳng rất lâu, còn bị một đám bác sĩ và y tá vây quanh, động tay động chân với mình.
Cậu không thích cái cảm giác bị vây quanh, mất tự nhiên, giống như biến thành một con rối gỗ không có ý thức, lại bị kéo về quãng thời gian mờ mịt không có ánh mặt trời, không thấy hy vọng năm đó.
Thế nên, mới qua hai buổi huấn luyện, Ninh Sanh liền viện cớ đau bụng, trốn trong nhà vệ sinh không chịu ra.
“Tương lai con nhất định có thể đi bộ bình thường.” Cậu gọi điện cho bà ngoại trong nhà vệ sinh.
Bà ngoại: “Ờ.”
Bà ngoại: “Khi nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play