Thẩm Kiều Ninh không ngờ mọi sự thay đổi này đều xuất phát từ mình nhưng vũ công có thể trở về sớm hơn, thế giới vũ đạo bắt đầu đổi mới nhanh hơn dự kiến, đây vẫn là một điều tốt.
Cô nói: “Có cạnh tranh thì mới có tiến bộ ạ. Hơn nữa, ông còn chưa xem vở múa của chúng con, sao có thể chắc chắn nó kém hơn các tác phẩm khác ạ?”
“Những vở khác thì ông không dám nói nhưng ‘Ca tụng Di Mộng’ và ‘Những người con của thảo nguyên’ ông đã xem rồi, rất xuất sắc.” Ông ấy nói tiếp: “Đoàn múa của các con chắc đã đặt kỳ vọng vào con rất nhiều nhỉ? Nếu năm nay không giành được giải thưởng cup Phồn Hoa, con định làm thế nào? Có hối hận vì những gì mình đã nói năm ngoái không?”
Thẩm Kiều Ninh định trả lời thì đúng lúc ấy vịt quay được dọn lên bàn.
Nhân viên phục vụ vẫn như trước, cuộn một chiếc bánh để làm mẫu cho họ. Uông Anh Nghị cũng như mọi khi, bảo nhân viên đặt phần bánh cuộn đó trước mặt cô.
Nhưng lần này, Thẩm Kiều Ninh không ăn ngay mà đặt bánh lên đĩa, ngồi thẳng lưng, nghiêm túc trả lời: “Bộ trưởng Uông, năm ngoái khi nói ra những lời đó, con đã khẳng định rằng tất cả đề xuất của mình đều nhằm hướng đến một nền nghệ thuật phát triển rực rỡ. Giờ đây, mọi thứ đang tiến triển đúng như vậy, chẳng phải rất tốt sao? Dù năm nay con không đoạt giải, đương nhiên con sẽ buồn, cũng có thể bị đoàn phê bình nhưng con không phải là người không chấp nhận được thất bại. Điều quan trọng là điều đó có lợi cho sự phát triển chung của nghệ thuật nước nhà.”
“Ồ? Con thực sự nghĩ vậy sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT