Đêm xuống, trời bất chợt đổ mưa, lúc ào ạt lúc lại lất phất, tí tách rơi trên mái ngói của tiểu viện, rồi theo mái dốc chảy xuống thành những dòng nhỏ, hơi lạnh đầu đông nhân lúc này len lỏi vào trong.
Tiết Dư khoác một chiếc váy sa mỏng, mái tóc còn hơi ẩm, ngồi dưới ánh đèn lưu ly vừa viết vừa đọc.
Khi Tố Hựu bước vào, bóng dáng cao gầy, trên vai vẫn còn vương hơi lạnh cuối thu chưa tan hết, mép tay áo dính vài bông tuyết đọng lại trên lá cây cỏ. Vừa vào cửa, chúng liền hóa thành những giọt nước, lặng lẽ thấm vào vải vóc.
Tiết Dư đặt bút mực xuống nghiên, nhìn hắn, hỏi: "Đi đâu vậy?"
Tố Hựu mím môi, hàng mi đen dài vẫn cụp xuống không nhìn nàng, giọng nói vẫn bình thản như thường: "Đến hậu sơn. Đám yêu quái kia náo động hơn mấy hôm trước, nhưng dường như nghe theo mệnh lệnh nào đó, đều chỉ quanh quẩn trong hang ổ của mình, không hề vượt quá giới hạn."
"Thần nghi ngờ, triều đình đã có phòng bị."
Hắn làm việc luôn chu toàn, những việc nàng lo lắng nhưng chưa kịp làm, hắn đều lặng lẽ hoàn thành, không chút sơ hở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT