Trần Bảo Hương chưa từng nghĩ đến việc so sánh.
Đùa sao, nàng muốn leo cao, chứ không phải nhất định phải treo cổ trên cành cây nhà họ Bùi. Bùi Như Hành đúng là hợp ý nàng, nhưng đã đến nước này rồi mà nàng còn tranh giành, chẳng phải thật sự biến thành tiện nhân sao.
Huống hồ chuyện tranh giành là thứ nâng giá nhất. Tranh hàng hóa thì giá hàng tăng, tranh người thì giá trị con người tăng, giá trị bản thân nàng còn chưa nâng lên được, dựa vào đâu mà giúp Bùi Như Hành thổi phồng giá trị.

-- Nghĩ thì nghĩ thông, nhưng vẫn có chút buồn bã.
Trời nắng đẹp như chỉ mưa mỗi trên đầu nàng, từ Lục gia trở về Tầm Viên, cả đường mưa lất phất, toàn thân lạnh lẽo.
Trương Tri Tự cảm nhận được tâm trạng của nàng, không nghĩ ra lời an ủi nào, chỉ có thể nói sang chuyện ăn uống: "Món cừu nhồi ngỗng đó, là lấy cả con ngỗng lột da bỏ lông, nhồi gạo nếp và gia vị vào bụng ngỗng, sau đó nhồi con ngỗng vào trong con cừu rồi nướng."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play