“Chính là, kêu đồng đội đi tập thể dục buổi sáng không phải là nghĩa vụ của đội trưởng sao.”
Tống Tri Miên trên mặt vẫn chưa lộ ra biểu cảm buồn bã.
Sau khi nói xong, cô chỉ nghiêng đầu, mệt mỏi ngáp một cái. Hàng mi dày vì ngáp mà ướt nước mắt. “Có khi công hai chúng ta sẽ không cùng tổ với nhau đâu? đội trưởng cũ.”
Đội. Trưởng. Cũ.
Cách xưng hô khiến người ta nghẹn khuất ấy khiến Thẩm Hồi nhướn mày, ánh mắt lướt qua đuôi mắt ửng đỏ của thiếu niên, nhưng hắn không tỏ ra bực bội, chỉ nhàn nhạt gật đầu, “Vậy à? Được rồi, tôi nhớ kỹ.”
Nghe thấy tiếng cửa mở, hai người đang bận rộn trên giường cũng đồng loạt ngẩng đầu.
Lạc Nhiên buông chiếc hoodie chưa kịp gấp gọn, đóng cửa tủ quần áo lại. Tầng trên tủ sắp xếp ngăn nắp quần áo của hắn, tầng dưới để trống, vốn để dành cho Tống Tri Miên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play