Trì Tâm hít thở nhẹ nhàng, thấy thây ma thì lẻn ra từ phía sau, khi thây ma còn chưa kịp phản ứng, một nhát dao đã đâm thủng não nó.
Không phát ra một tiếng động nào.
Ngẩng đầu lên, nhìn thấy tình hình phía trước, cô chớp mắt, suýt quên mất mình ra ngoài làm gì.
Chỉ thấy bóng dáng váy trắng đó đi lại giữa những người đàn ông, vừa đi vừa nhảy nhót, thỉnh thoảng đột nhiên chạy ra ven đường, thúc đẩy một bông hoa sắp héo, sau đó hái nó xuống, hứng khởi đưa đến trước mặt Cảnh Tu Bạch.
Giống như một cô bé đi chơi xa với anh trai, cô ta vô tư dùng dị năng làm đủ trò kỳ quái, chẳng hề có chút căng thẳng nào, cũng chẳng để ý đến những người xung quanh đang cứng đò.
Trì Tâm gần như có thể tưởng tượng ra Úc Tương sẽ nói gì rồi.
“Cảm ơn, may mà cô phí phạm dị năng của mình, nếu không thì chúng tôi còn sợ gặp phải thây ma cấp cao ấy chứ.”
Khi Trì Tâm khom lưng lẻn đến phía sau đội, vừa nghe thấy lời châm chọc không chút gợn sóng của Úc Tương, cô nín thở, suýt thì bật cười.
Trần Hành chọc chọc Dung Phượng: “Đây là cô chị 'có thể phát huy hiệu quả hơn chị Trì' sao?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT