"Nếu cô thật sự không quan tâm đến sống chết thì nên đưa thuốc cho những người khác muốn sống." Trì Tâm lạnh lùng nói: "Tự tiêm thuốc cho mình rồi còn nói không quan tâm, đây gọi là được voi đòi tiên." Hàn Y Y tủi thân nhìn cô một cái, trong mũi phát ra một tiếng hừ nhẹ: "Loại phụ nữ yếu đuối như cô chỉ biết dựa vào đàn ông bảo vệ, e rằng có đưa thuốc cho cô cũng không dám tiêm." Cô ta đầy vẻ kiêu ngạo nhìn Cảnh Tu Bạch, dường như đang nói cô ta không phải là loại phụ nữ yếu đuối nhát gan như vậy.
Cô ta không để ý thấy ánh mắt của tất cả mọi người nhìn cô ta đều trở nên kỳ 1ạ.
Nói Trì Tâm chỉ biết dựa vào đàn ông bảo vệ...?
Trì Tâm há miệng định nói gì đó nhưng nghĩ lại, từ góc độ của nguyên chủ mà xem, chẳng phải là như vậy sao?
Nguyên chủ đúng là loại người, cho dù đưa cho cô ta phương pháp để trở nên mạnh mẽ, cô ta cũng có thể tùy tay vứt đi, vừa thoa son vừa nói đàn ông nuôi cô ta nhiều như vậy, cần gì phải tự mình chịu khổ.
Nhưng nguyên chủ là nguyên chủ, cô là cô.
Trì Tâm lập tức cười khẩy một tiếng không chút khách khí, vẻ khinh thường lộ rõ trên mặt.
Hàn Y Y ngẩn ra, trong mắt hiện lên một tia tức giận.
Trì Tâm không nói nhưng những người khác lại không chịu được cơn tức này, Tào Nham vốn ôn hòa cũng nghiêm mặt lại, trong giọng nói có phần trách móc: “Cô Hàn, chú ý lời nói của cô, Trì Tâm là nữ hùng được mọi người trong căn cứ chúng tôi kính trọng, cô đừng có mà xúc phạm cô ấy.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play