Với người khác, câu “không rành lắm” có thể là một lời thật thà.
Nhưng với học bá như Cảnh Tu Bạch, câu này nghe chỉ làm người khác cảm thấy anh vẫn biết quá nhiều.
Trì Tâm cũng chăm chú nhìn giàn khoan, nhưng dẫu nhìn cả nửa ngày vẫn chẳng nhận ra điều gì đặc biệt.
Cô đã quen giao những vấn đề khó khăn cho Cảnh Tu Bạch suy nghĩ, bèn hỏi: “Cần trèo lên kiểm tra không?” “Không cần.” Cảnh Tu Bạch quay lại, ánh mắt đầy quyết tâm: “Trì Tâm, cô biết điều này có ý nghĩa gì, đúng không?” Trì Tâm khẽ gật đầu.
“Hành động tối nay phải thành công.” Giọng anh trầm, mang theo sự kiên định: “Một khi nguồn tài nguyên này được đưa vào lưu thông trong xã hội, nó có thể giúp vô số người vượt qua mùa đông khắc nghiệt sắp tới.”
Trì Tâm nhìn về phía giếng dầu, chiếc giàn khoan giờ đây như gánh vác hy vọng của biết bao người.
“Những mạng sống ngoài kia đáng được cứu, nhưng mạng sống của các tù nhân vô tội trên đảo này cũng đáng giá. Cảnh Tu Bạch, tôi có một ý tưởng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT