“Rồi sẽ quen thôi.” Uc Tương hờ hững nói: “Nhưng lúc đó họ có cho cô giấy chứng nhận gì không?
Với đám này, tin được mới lạ.” “Cũng đúng.” Trì Tâm gật đầu đồng tình: “Thế nên cứ lấy danh vệ sĩ mà vào cho chắc.” Dung Phượng trầm ngâm gật đầu, chọt liếc nhìn Cảnh Tu Bạch rồi lại nhìn Trì Tâm, “Quần áo của đội trưởng Cảnh thì dễ 1o, nhưng của Trì Tâm thì...” Đến lúc này, Trì Tâm mới nhớ, Dung Phượng và những người khác chua biết về không gian riêng của cô.
“Đừng lo, tôi tự chuẩn bị được.” Vừa nói, cô vừa lục lọi không gian, đổ ra một đống váy áo lộng lẫy mà nguyên chủ trước đây đã tích trữ.
Chỉ trong chốc lát, một ngọn núi nhỏ hiện ra trước mắt.
Ngoại trừ nhóm nhân vật chính, tất cả mọi người đều ngơ ngác.
Tối hôm đó, mọi người đều nghỉ ngơi dưỡng sức.
Sáng hôm sau, Trì Tâm bị Khương Từ Quân kéo ra khỏi chăn, cô lập tức mở mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play