Người lái tháo mũ bảo hiểm, lộ ra gương mặt tức tối của Úc Tương: "Trì Tâm, cô chơi ăn gian!" Trì Tâm dựa hờ lên mô tô, nhếch môi cười đầy khiêu khích: "Úc Tương, không làm được thì đừng cản người khác làm chứ." Nụ cười rạng rỡ và đầy kiêu ngạo của cô khiến người ta cảm thấy đây không phải cuộc chạy trốn trong tận thế, mà chỉ là một buổi chiều mùa hè bình thường, nơi những người bạn thi đua xe và châm chọc tay lái của nhau.
"Cả bầy thây ma đuổi sát phía sau, cô không nghĩ đối sách gì mà cứ thế lao qua?" Úc Tương lớn tiếng. “Cô biết rõ cả tôi và cô khi đang lái xe đều chẳng có sức chiến đấu. Còn Tu Bạch thì… Ê, Tu Bạch đâu?”
Trì Tâm giật mình nhận ra, đã một lúc lâu cô không cảm nhận được sự hiện diện của người ngồi sau lưng.
"Không lẽ tôi làm rơi nam chính giữa đường rồi?" Cô lập tức quay đầu lại.
Cảnh Tu Bạch vẫn ngồi ngay ngắn ở ghế sau, đội mũ bảo hiểm kín mít, dáng vẻ nghiêm trang như đang trong lớp học.
"Tu Bạch?" Cô ngập ngừng gọi.
Khương Từ Quân và Úc Tương cũng xuống xe. Khương Từ Quân nhỏ giọng đề nghị:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT