Văn Tố Tâm nuốt chửng chiếc bánh mù chỉ trong vài miếng, miệng còn đầy vụn bánh, lẩm bẩm: “Tôi dẫn cô đi.” Cô ta dẫn Trì Tâm băng qua một con đường hẹp và tối, trên đường không hề gặp bất kỳ sự canh gác nào.
Điều này khiến Trì Tâm hơi ngạc nhiên, nhưng khi từ xa cô nhìn thấy những chiếc lồng lớn nhốt Dương Dương và những người khác, cô mới hơi yên tâm hơn.
“Tôi không qua đó đâu, chỗ đó có người canh gác.” Văn Tố Tâm nói.
Trì Tâm gật đầu, thấy cô ta lập tức quay người chạy đi.
Có lẽ vì quá chắc chắn rằng một nhóm phụ nữ yếu đuối không thể thoát ra, cộng thêm việc cố ý đặt những chiếc lồng ở sát vách núi, nên vào buổi tối, chỉ có hai người ở lại canh gác.
Họ ôm súng, nhưng rõ ràng đang gà gật vì buồn ngủ.
Trì Tâm tìm trong không gian của mình, nhớ ra khẩu súng nhỏ với đạn gây mê đã đưa cho Vu Na, cô đành bất đắc dĩ lấy ra một cây gậy bóng chày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT