Khưong Từ Quân cẩn thận tiến lại gần cô, quầng sáng nhạt bao bọc lấy vai cô, cơn đau âm ỉ đần đần giảm bót.
Khương Từ Quân nhỏ giọng nói: "Trì Tâm, tôi không lừa cô, coi như mặt dây chuyền là quà cảm ơn của tôi, cô không cần trả lại tôi." Trì Tâm nhìn cô ấy, đột nhiên nở một nụ cười khiến người khác kinh ngạc.
"Cảm on nhưng tôi không thích nợ người khác." Cô cầm lấy con dao găm trong ánh mắt kinh hoàng của mọi người.
Lau vết máu trên ngực một cách tùy ý, trên lồng ngực trắng nõn để lại một vết hằn đỏ tươi.
Mất đi sự kiểm soát của hệ thống, Trì Tâm dùng mũi dao chính xác moi ra mặt dây chuyền đó, nhẹ nhàng đặt nó lên chiếc bàn bên cạnh.
"Cô đã biết cách sử dụng rồi, chỉ cần nhỏ máu vào là được." Trì Tâm cười nói: “Bây giờ tôi không nợ các người gì nữa.”
"Trì Tâm..." Úc Tương có chút đỏ hoe mắt, anh ta gần như không nói nên lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT